Tuế Hương Giáp Nô chậm rãi rút thanh đao từ bụng của người này ra, máu văng đầy đất, nói:
- Ở đây ai chủ sự?
Tất cả mọi người đều nói:
- Là Đoàn Luyện đại nhân.
Tuế Hương Giáp Nô ra lệnh:
- Mở cửa thành, đợi ta trở về.
Không có ai dám phản đối nữa, cửa thành mở ra, Tuế Hương Giáp Nô mang theo khoảng trăm kỵ binh ra khỏi thành Kim Thang. Thời tiết mùa xuân, núi vắng vẻ, Tuế Hương Giáp Nô ra khỏi thành được vài dặm thì đến một người sống cũng không thấy.
Binh lính thấy nét mặt Tuế Hương Giáp Nô lạnh như băng, ai nấy đề thấp thỏm lo lắng. Tuế Hương Giáp Nô lạnh lùng ra lệnh:
- Đi tìm thú săn, ai không tìm thấy thì tự cắt cổ mình đi.
Trăm người cũng hô to, đã có hơn một nửa lao đi, lục soát khắp bốn phía.
Có thể trong mấy năm liên tục chinh chiến, cộng thêm mấy ngày trước, Địch Thanh đã từng tung đao ngang dọc trước thành Kim Thang. Hiện nay cứ coi như là người Khương đều sợ tay bay vạ gió nên lần lượt di chuyển xuống Diệp Thành và Hoành Sơn. Người Khương bên cạnh thành Kim Thang cũng đều không đóng quân, thì càng không muốn nói là người Hán.
Mặc dù đã có không ít người chạy đi lục soát tìm kiếm con mồi nhưng sau khi sau thời gian một nén hương cũng không thấy có thú săn được mang tới.
Trong lúc Tuế Hương Giáp Nô nóng nảy không thôi thì có một một người cưỡi ngựa tới, vui mừng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902762/quyen-2-chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.