Những thủ lĩnh người Khương nhận thiệp mời đó, đều có chút vì được sủng ái mà kinh sợ. Ai cũng biết Phạm Trọng Yêm lúc này là phó sứ Kinh lược An phủ Thiểm Tây. Ở đây Phạm Trọng Yêm có tiếng, những người Khương đó sinh sống trong hạn hẹp, vẫn luôn thuận gió lái thuyền. Lần này vội đến, đương nhiên là thể hiện thiện ý với Phạm Trọng Yêm, cũng tin Phạm Trọng Yêm sẽ không gây bất lợi cho bọn họ.
Địch Thanh ngước nhìn xa xa, thấy khách mời đã đầy. Phạm Trọng Yêm ra khỏi lều trung quân, tới bữa tiệc, mỉm cười nâng chén nói:
- Phạm mỗ hôm nay mời các vị đến, chỉ uống rượu, không nói chuyện khác.
Đám người Khương sợ hãi vội vàng bưng chén lên, hùa theo:
- Phạm đại nhân nói rất đúng, uống rượu... uống rượu.
Sau khi Phạm Trạm Yêm uống chén rượu, mỉm cười nói:
- Phạm mỗ còn có chút chuyện xử lý, cáo lui trước một lát.
Dứt lời, không đợi đám người Khương phản ứng, trở lại lều trung quân.
Địch Thanh quay đầu nhìn một lần thấy mời khách thế này, hơi có kinh ngạc.
Đám người Khương cũng là ngơ ngác nhìn nhau trong lòng có chút bất mãn, nhìn thấy xung quanh không biết lúc nào đứng không ít binh sĩ. Mỗi người tay cầm trường thương, giáp hiện hàn quang, không kìm nổi sợ hãi, không dám nói nhiều, cuối đầu uống rượu.
Địch Thanh đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy có người tới gần, bỗng nhiên xoay người, thì thấy được một cánh tay lớn vỗ lên vai của hắn. Địch Thanh vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902744/quyen-2-chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.