Nguyên Hạo lùi đến không thể lùi được nữa, lùi không khỏi kiếm quang khiến mọi người trong điện đều kinh hãi, gã liền giơ cao giá cung.
Kiếm quang đuổi chém vào thiết cung.
“cheng” một tiếng vang lên, thanh kiếm thẳng tấp vừa hay trúng vào sống cung, âm thanh vang lên như tiếng rồng rống, hổ gầm. Kiếm và cung va vào nhau, cọ sát tạo thành hoa lửa lóe sáng còn hơn cả lửa tím.
Cuối cùng Địch Thanh cũng xuất kiếm rồi, kiếm sai đao khiến, đợi mấy tháng ròng, không ngờ một kiếm lại chém ngay vào sống cung.
Lưỡi kiếm sắc nhọn kia, không ngờ lại không thể chặt đứt thiết cung của Nguyên Hạo.
Tiễn là Định Đỉnh Tiễn, cung là Hiên Viên cung!
Mũi tên mà Nguyên Hạo bắn ra là mũi tên chỉ điểm giang sơn -ngũ sắc Định đỉnh tiễn, dùng là dùng Hiên viên kình thiên cung vô song thiên cổ.
Truyền thuyết nói rằng Hiên Viên cung là do Hiên Viên chế tạo, tuyển chọn gỗ quý từ Nam Ô Hào của Thái Sơn, sừng của yến ngưu, đuôi cung bằng sừng nai, keo dán từ cá sông, chế tạo mà thành. Nếu không phải thần cung như vậy, làm sao có thể đỡ được sự hoành hành đao của Địch Thanh?
Trong lòng Địch Thanh hơi trùng xuống, nhưng ý chí chiến đấu càng tăng lên. Cuối cùng hắn cũng trông rõ bộ mặt của Nguyên Hạo, trong tia lửa, hắn liếc thấy Nguyên Hạo có bờ trán rộng, sống mũi rất cao, hốc mắt lõm xuống, một khuôn mặt hết sức cá tính. Nhưng Địch Thanh chỉ nhìn chăm chú vào đôi mắt kia của Nguyên Hạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902725/quyen-2-chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.