Lưu thái hậu cười lạnh lùng nói:
- Diêm Văn Ứng! Ngươi có thể tự quyết định thay ta từ khi nào rồi?
Diêm Văn Ứng cuống quýt quỳ xuống nói:
- Thần không dám. Thần chỉ nghĩ vì thái hậu. Thái hậu không thích, thần đi báo với Bát vương gia được rồi.
Lão vừa mới lui xuống, Lưu thái hậu đã thay đổi chủ ý, nói:
- Triệu Bát vương gia vào! Các ngươi lui ra.
Lúc Bát vương gia tiến vào, hai mắt đỏ hoe, vẻ ngoài hốc hác. Tất cả những nét cao quý, thanh khiết của ông đều đã biến mất không còn. Nhìn ông như chỉ còn là một người cha muốn tìm kiếm cách chữa trị tính mạng con gái mình.
Bát vương gia vừa đến trước ỷ của Lưu thái hậu, liền quỳ xuống đất nói:
- Thái hậu, thần cầu xin người!
Lưu thái hậu lạnh lùng nói:
- Triệu Nguyên Nghiễm! Ngoài từ này ra, khanh không có lời khác sao?
Bát vương gia lẩm bẩm nói:
- Thần cầu xin người. Cầu xin người cứu nó.
Lưu thái hậu nói một cách chậm rãi:
- Chuyện vào huyền cung là chuyện trọng đại. Ngươi thử nói ngay trước mặt triều thần, xen có ai tán đồng với ngươi? Xem ai dám ủng hộ ngươi!
- Thần chỉ xin người.
Bát vương gia rơi lệ nói:
- Con gái thần như vậy. Người! Lẽ nào người thật sự nhẫn tâm nhìn nó rơi xa?
- Ta có gì không đành lòng?
Lưu thái hậu lạnh nhạt nói, giọng nói ẩn chứa một sự tàn nhẫn.
Bát vương gia đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902635/quyen-1-chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.