Bát vương gia thở dài nói:
- Ý chí của con người là điều kỳ diệu nhất, thường có thể làm xuất hiện những việc khó lý giải được. Có một số người đần độn cả đời vô tích sự, nói thí dụ như ta. Nhưng cũng có vài người nhờ một chút hùng tâm mà có thể giành được sự thống trị, nói ví dụ như thái tổ. Là ta muốn nói, Vũ Thường vì một ý chí cực kỳ mãnh liệt là không muốn rời Địch Thanh mà mới có thể giữ lại được một đường sống.
Địch Thanh và Quách Tuân nghe được thì trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy lời Bát vương gia nói không thể tưởng tượng nổi. Nhưng nghĩ lại kỹ càng thì lời Vương Duy Nhất nói năm đó cũng giống như vậy.
Quách Tuân đột nhiên nói:
- Nói ví dụ này rất chuẩn xác. Năm đó Địch Thanh hôn mê, Vương thần y từng nói là hắn đã dựa vào ý chí sống còn của mình để quay trở về. Đương nhiên cũng vì tình thân của hắn đối với đại ca của mình.
Trong lòng Địch Thanh khẽ run lên, hỏi:
- Nhưng ta chỉ cầm cự được vài ngày. Vũ Thường sao có thể vẫn kiên trì được?
Bát vương gia nhìn Quách Tuân, liếc mắt một cái, sau đó một lúc lâu mới nói:
- Ngươi yên tâm. Ta tự có biện pháp. Chỉ cần được chuyện, không cần nói vài ngày, ngay cả bao nhiêu năm cũng không thành vấn đề.
Địch Thanh khó có thể tin. Bát vương gia quát lên:
- Chẳng lẽ ngươi thật sự không tin ta?
Địch Thanh buồn bã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902629/quyen-1-chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.