Cuối cùng Lưu thái hậu ngưng cười, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Triệu Nguyên Ngẫm, nói từng chữ một:
- Trong suy nghĩ của mỗi người đều có một Hương Ba Lạp. Ngươi không tìm được đâu.
Bát vương gia cắn chặt hàm răng, vẻ mặt đau đớn, đột nhiên kêu lên:
- Người sai rồi. Thần nhất định có thể tìm thấy. Cả đời thần chưa bao giờ làm xong một việc gì. Ta thề, ta nhất định phải tìm được Hương Ba Lạp !
Lưu thái hậu nói giọng mỉa mai:
- Ngươi đã biết rất nhiều chuyện rồi, vậy ngươi còn cầu xin ta cái gì?
Thần sắc Bát vương gia lại thay đổi, tiến đến một bước, thấp giọng nói:
- Thần cầu xin người…
Thanh âm của ông ta cực thấp. Người bên ngoài chỉ thấy được môi ông ta mấp máy mà không nghe rõ rốt cuộc ông ta nói gì.
Lưu thái hậu nghe được thì sắc mặt thay đổi, quả quyết cự tuyệt:
- Tuyệt đối không thể!
***
Hung thủ có thể thỏa mãn hết các điều kiện, chỉ có một!
Khi Triệu Trinh nghe đến đó thì mi mắt rủ xuống, tay di di như thoáng có chút suy nghĩ. Y không hỏi tiếp nữa, Diệp Tri Thu cũng không nói gì nữa. Trong cung im lặng hẳn, có thể nghe được tiếng hơi thở.
Sau một hồi, Triệu Trinh mới nói:
- Kẻ đó… là ai?
Thần sắc y có vẻ như thực sự không đoán ra người kia là người nào.
Diệp Tri Thu lấy từ trong ngực ra một vật trình lên:
- Khi thần đi tìm Nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902627/quyen-1-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.