Dương Niệm Từ thởi dài:
- Kỳ thật già này tìm La Đức Chính, vốn có chuyện muốn nhờ. Tuy nhiên y đi rồi, chỉ sợ sự tình không làm được.
Dứt lời lão liếc xéo Địch Thanh, có ý thử.
Địch Thanh cả gan nói:
- Không biết lão trượng có việc gì khó.
Dương Vũ Thường bất mãn nói:
- Cha, cha và Địch Thanh lần đầu gặp mặt, sao lại làm phiền huynh ấy rồi?
Dương Niệm Từ cười nói:
- Không phải là nhờ cậu ta giúp, chỉ là hỏi một chút thôi. Vũ Thường, Địch Thanh là bằng hữu của con, đương nhiên là bằng hữu của cha. Thương lượng một chút việc, chắc không sao chứ?
Địch Thanh không muốn Thường Vũ khó xử, kiên trì nói:
- Không có gì, không có gì.
Dương Niệm Từ ho nhẹ một tiếng nói:
- La Đức Chính này vốn cùng với Phò mã Đô Úy Lý Tuân Úc có chút quan hệ thân thích. Mà Lý Tuân Úc lại được Thái Hậu rất coi trọng…
Địch Thanh trong lòng trầm xuống, biết đã gặp phiền toái. Hắn mặc dù chưa thấy qua Thái Hậu, nhưng cũng biết nếu đắc tội lão thái bà này thì không có quả ngon để ăn.
Dương Niệm Ân lại nói:
- Lão phu vốn là thương nhân bán trà. Mấy năm nay triều đình thay đổi thuế trà liên tục. Thời gian trước dùng phương pháp ‘Hư thực tam cô’, cho nông dân trồng chè, thương nhân chịu khổ. Hiện giờ triều đình sửa lại luật, chọn phương pháp ‘Thiếp xạ’ (chế độ thu nhập của nhà nước về thuế trong việc buôn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902555/quyen-1-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.