Thánh công tử ho khan một cái, sắc mặt khôi phục bình thường, miệng lẩm bẩm:
- Sao hắn lại có thể tới chỗ này chứ?
Ánh mắt gã chợt quắc lên, nói tiếp:
- Tới hay lắm.
Địch Thanh không hiểu hỏi:
- Ngươi cũng có thể tới nơi này, còn có ai không thể tới chứ?
Thánh công tử lắc đầu, nói tránh đi:
- Đi vào đi! Địch Thanh, ngươi có cách gì chưa?
Địch Thanh không trả lời mà đi thẳng vào Trúc Ca lâu. Khi vào tới bên trong, Địch Thanh chợt nảy ra một ý, hắn ngăn một tỳ nữ lại:
- Ta là Địch Thanh, ngươi gọi Phượng Sơ Ảnh ra đây.
Tỳ nữ này nghe thấy hai chữ "Địch Thanh" thì giật mình kinh hãi, vội vàng đi ra hậu đường. Chẳng bao lâu sau, Phượng Sơ Ảnh đi ra, Diêm tiên sinh ở bên cạnh cười lạnh, đang chờ xem Địch Thanh mất mặt đến mức nào. Cùi không sợ lở, Địch Thanh vừa định đọc bài đã nghĩ sẵn trong đầu ra thì Phượng Sơ Ảnh đột nhiên nở một nụ cười xán lạn, nói:
- Ôi chao, đây không phải là Địch công tử sao? Đã lâu không gặp, mừng ngài lại đến.
Địch Thanh nghệch mặt ra, lời vừa định nói liền nuốt trở vào.
Phượng Sơ Ảnh cười nói:
- Diệu Ca cô nương vẫn luôn nhắc tới ngài. Nàng nói nếu ngài đến thì không cần phải chờ đợi, cứ đưa ngài vào gặp là được. Ngài nhất định phải nể mặt mà đến gặp Diệu Ca nhé.
Mặt Diêm tiên sinh đang đen liền chuyển thành xanh, lão không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902551/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.