🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

14.



Hồi ức giống như một cái kén, một khi đã mắc kẹt bên trong thì không thể thoát ra.



Khi tôi định thần lại, nước mắt đã rơi đầy mặt.



Kỳ An lẳng lặng đứng cạnh tôi rất lâu.



Thấy tôi lau nước mắt, anh ta đưa khăn giấy và nhẹ nhàng nói: “Cô Bạch, đừng khóc nhiều, sẽ làm tổn thương mắt.”



Lông mi tôi khẽ run.



“Bác sĩ Kỳ, anh có thể gọi tên tôi được không?



Tôi không thích bị gọi bằng “cô Bạch”. Lần đầu tiên sau năm năm gặp lại, Bùi Sơ Hoàn gọi tôi là “cô Bạch”; khi Thẩm Doanh Doanh vu khống tôi đẩy cô ta, Bùi Sơ Hoàn cũng bảo vệ, gọi cô ta là “Doanh Doanh”, còn gọi tôi là “cô Bạch”...



Bác sĩ Kỳ sững người một lúc rồi vỗ vai tôi an ủi: “Được… Lạc Tinh.”



Ngày thứ hai, tôi nói không muốn làm kiểm tra. Không ngờ rằng Kỳ An lại đồng ý, còn dẫn tôi đi hóng gió. Anh ta nói: “Thư giãn, giữ tâm trạng vui vẻ cũng là một biện pháp điều trị.”



Tôi giẫm lên cát, cảm nhận những làn sóng nhẹ nhàng lướt qua mắt cá chân.



Kỳ An cẩn thận theo sát tôi.



Khi nghe người khác dị nghị về mình, tôi đã không còn quá nhạy cảm.



Trên đường trở về, Kỳ An đột nhiên dừng xe. Qua một lúc, anh ta nói bằng giọng nghi hoặc: “Hình như là Bùi Sơ Hoàn.”



Tôi mím môi nói: “Bác sĩ Kỳ, trước hết cứ đưa tôi về đi.”



“Anh ta đứng ở ngoài một mình, hình như say rồi.” Kỳ An nói: “Để tôi đưa anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-roi-xuong/2831543/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sao Trời Rơi Xuống
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.