19.
Lúc Thẩm Doanh Doanh thao túng dư luận, đẩy tôi lên đầu ngọn sóng, tôi đã đi thu thập bằng chứng, tìm đến luật sư giỏi nhất.
Trước khi khởi tố Thẩm Doanh Doanh, tôi bảo Bùi Sơ Hoàn chở tôi đến bệnh viện gặp trực tiếp cô ta.
Trên xe, Bùi Sơ Hoàn nói với giọng điệu phức tạp: “Cô… xin lỗi một tiếng là được rồi. Về phần cô ấy thì tôi sẽ xử lý…”
Thật ra, tôi có phần ngạc nhiên khi Bùi Sơ Hoàn vì Thẩm Doanh Doanh mà trở mặt với tôi.
Lúc đến bệnh viện, quả nhiên có rất nhiều nhà báo.
“Cô Bạch, cô đến đây để xin lỗi cô Thẩm sao?”
“Xin hỏi tin đồn trên mạng có phải thật không?”
“Vết thương của cô Thẩm…”
Bùi Sơ Hoàn ôm lấy vai tôi, nhanh chóng thoát ra khỏi đoàn người.
Trong thang máy, tôi bình tĩnh kéo khoảng cách với hắn.
“Bùi Sơ Hoàn, vấn đề mà họ hỏi, anh cũng muốn biết sao?”
Hắn không nói gì.
Vừa gặp tôi, Thẩm Doanh Doanh đã trở nên vô cùng kích động.
Cô ta khóc rồi la hét: “Sơ Hoàn, em không muốn thấy chị ta!”
Tôi mỉm cười: “Ơ, không phải cô đang đợi tôi à? Đợi tôi cúi đầu mong cô tha thứ?”
Cô ta bình tĩnh lại: “Bạch Lạc Tinh, chuyện đến nước này rồi, chị không phải giả vờ giả vịt nữa.”
Tôi gật gù: “Đúng vậy, thế thì tôi không khách khí với cô nữa.”
“Thẩm Doanh Doanh, lúc thao túng dư luận, cô đã nói là vì quan tâm tôi, muốn xin lỗi tôi, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-roi-xuong/2831538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.