Vì thế chiếc đồng hồ lại trở về trên tay Bạch Lãng.
Chẳng qua Cừu Tiềm khá là bất mãn với vụ ‘mất tích’ này của anh, tra hỏi các kiểu cũng chỉ đổi lấy mấy câu trả lời qua quýt càng làm gã khó chịu hơn, thế nên gã quyết định phải trừng phạt Bạch Lãng một bài học giống như mỗi lần Tiểu Hải chạy trốn.
Một tuần trước khi kỳ nghỉ lễ kết thúc, Cừu Tiềm ra lệnh cho anh thu dọn hành lý, chiều theo hai cha con ra ngoài.
Bạch Lãng nghe lệnh thu dọn một vali đơn giản, trước khi đi còn cầm điện thoại hỏi, “Đi đâu đấy?”
Cừu Tiềm nhìn điện thoại của anh đầy thù hằn, “Em không muốn bắt máy còn gì? Chúng ta đến một nơi không thông được điện thoại luôn.”
“…” – Bạch Lãng cạn lời, vẫn còn hận hở trời, “Qua mồng năm có thể chị Phương sẽ liên lạc với em.”
“Có trợ lý để làm gì, không liên lạc được thì tìm Nhị Hồng,” – vừa nói gã vừa kéo chiếc vali to nhất của Tiểu Hải, “Đi thôi.”
Trong khi nhóc tỳ Tiểu Hải thì hí ha hí hửng chạy đến nắm tay anh, “Đi thôi chú A Bạch, cả nhà mình cùng đi chơi!”
Anh nhìn Cừu Tiềm đi phía trước, cúi đầu thủ thỉ hỏi nhóc con, “Con biết chúng ta đi đâu không?”
Thằng bé cười toe toét, “Con không biết.”
…
Nhóc con thật khiến gia trưởng lo quá chời.
***
Không biết sẽ đi đâu về đâu, chiếc xe con đi hết đường núi thì chuyển vào làn cao tốc phóng vù vù.
Ba mươi, bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-lap-lanh/1947848/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.