Tửu lượng của Bạch Lãng rất kém.
Lần đầu tiên làm chuyện ấy đã chả để lại ấn tượng tốt đẹp gì, chính là lần bị lừa đến club và bị Cừu Tiềm ăn hiếp đó. Hơn nữa với tình hình sức khỏe hiện giờ, vạn bất đắc dĩ lắm anh mới chạm đến rượu bia. Nhưng tửu lượng là thứ mà càng ít uống, cơ thể càng ít có cơ hội thích nghi, thế nên lâu lâu mới uống rất dễ bị say.
Khi nhận quảng cáo, Phương Hoa không nghĩ đến tửu lượng của Bạch Lãng, chỉ cảm thấy chất lượng và thương hiệu không tệ, hơn nữa làm gương mặt thương hiệu của một thức uống cũng thu hút được nhiều sự chú ý không kém gì quảng cáo cho UNI lần trước. Nên trước khi kịp hỏi Bạch Lãng, Phương Hoa đã vội vàng nhận hợp đồng ngay.
Cũng bởi thế mà với thể chất dễ say lại buộc phải uống của mình, Bạch Lãng đành dặn trước với cánh nhân viên công tác rằng tửu lượng của anh rất kém, nếu để quay hỏng nhiều sẽ phải dừng lại chờ khôi phục trạng thái.
Đương nhiên còn một cách khác là đổi bia trong quảng cáo thành một đồ uống không có cồn để quay thuận tiện hơn. Chiêu trò này được sử dụng rất thường xuyên, chỉ cần giai đoạn hậu kỳ chỉnh sửa lại là gần như không thấy sự khác biệt.
Nhưng chủ doanh nghiệp nghe xong thì giậm chân thùm thụp, bảo bia nhà mình có màu trong veo đẹp nhường nào, bọt bia vừa mịn vừa dày pơ-phệch ra sao, làm gì có sản phẩm nào thay thế được, mà đã bỏ tiền ra đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-lap-lanh/1947825/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.