Khi tiết học kết thúc Ngu Tinh Hà lặng lẽ đi về nhà.
Con đường về nhà cậu phải băng qua một con hẻm nhỏ vắng người.Dĩ nhiên những con hẻm như vậy "thứ" tập trung nhiều nhất chính là đám du côn.
Bọn bất lương ấy chủ yếu là đám cấp 2,cấp 3 tụ tập lại vì nơi này gần trường học ,trong đó có trường mà Ngu Tinh Hà đang theo học.
Ngu Tinh Hà không muốn phải chạm mặt chúng nên bình thường sẽ chọn con đường xa hơn là băng qua cây cầu.Tốn của cậu 30 phút.
Vấn đề là bây giờ cậu chỉ có thể chọn con đường đi qua hẻm để về nhà thật sớm vì mẹ Ngu Tinh Hà đang mang thai 6 tháng còn bố sau khi xuất viện nhưng vết thương vẫn chưa lành hẳn,vẫn cần ở nhà để dưỡng thương.
Việc lớn bé trong nhà đều phải tới tay cậu.
Ngu Tinh Hà rón rén di chuyển thật cẩn thận,đôi mắt đảo liên tục quan sát xung quanh.
Cậu trông hãi như vậy vì trước kia từng bị bọn du côn cấp 2 tại nơi này trấn lột tiền.
Cậu vẫn còn nhớ như in lúc đó khi nhìn thấy bọn chúng Ngu Tinh Hà chỉ biết thầm cảm thán trong lòng.Có tên phà thuốc vào mặt cậu,chỉ có thể nói mồm tụi nó như bát nhang vậy.
Lúc đó,là lớp trưởng đã xuất hiện và nắm tay cậu chạy đi.Thật trùng hợp,cũng thật may mắn vì cô bạn Nguyễn Thái Khánh An cũng sống trong khu này.
Ngu Tinh Hà biết rõ rằng chính vì một khoảng khắc ấy thôi mà trái tim cậu đã rung động trước người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852142/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.