Đỗ Minh Nhật cũng nhòm qua sau bức tường.
Khi nhìn thấy thì đôi mắt vốn đã to tròn của cậu nhóc ngày càng được mở rộng,miệng hét lên,"A!A!AAA!",cả người toát mồ hôi lạnh.
Giống với Ngu Tinh Hà cậu nhóc hoảng sợ ngã ra đất.
Phía sau bức tường là một thi thể người đã khô héo,toàn bộ da và cơ đều teo lại giống hệt một cái xác ướp.
Có điều khô và cứng hơn.
Máu bám khắp cơ thể đã khô lại,chỉ cần lấy tay gõ nhẹ một cái tức khắc sẽ vỡ vụn.
Da mặt hóp sâu vào,tròng mắt rớt ra gần cá xác,thoạt nhìn khiến người ta không thể nhận diện được.
Miệng há to đến mức có thể nhìn thấy tận cổ họng,cả hàm răng đều dính máu.
Cái xác là da bọc xương,nó cứ nằm đó không có sâu bọ nào đến gần vì chẳng còn có thể thối rữa được nữa.
Chứng kiến cảnh tượng này Ngu Tinh Hà và Đỗ Minh Nhật thay phiên hét vào mặt nhau,biểu cảm méo mó,kinh sợ tột độ.
Vẫn là Đỗ Minh Nhật phản xạ nhanh,cậu nhóc bật người dậy tay nắm chặt lấy áo của cái con người vẫn còn ngồi hét dưới đất như tên bắn lao đi.
Ngu Tinh Hà bị kéo lê trên đất,đau vô cùng nhưng không làm gì được.
Việc lúc này cậu có thể làm là thi xem cậu và Đỗ Minh Nhật ai la to hơn.
Cả một chặn đường chỉ toàn tiếng "A!",cho đến tận lúc rời khỏi họ vẫn không kìm nén cảm xúc tiếp tục gào lên.
Hai đứa trẻ nằm vật ra đất vì kiệt sức,khàn cả giọng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852107/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.