Ngu Tinh Hà:"!"
Đỗ Minh Nhật:"!"
Hai người đi đến gần lập tức giật bắn mình lùi lại thật nhanh.
Trên vách tường có dính máu,không nhiều nhưng đủ để hiểu rằng nam sinh kia đã rời khỏi đây.
Trên sàn cũng có vài vết nhỏ,nó dẫn đến cầu thang.
Đỗ Minh Nhật nhíu chặt hàng lông mày,"Anh ta đang ở cầu thang,sẽ bắt gặp học sinh đang di chuyển lên phòng thực hành mất!"
Tình thế cấp bách thế này làm cho Ngu Tinh Hà cũng rối rắm,"Ta,ta đi đến cầu thang thêm chút nữa xem sao."
Cậu nhóc không nói gì chỉ gật đầu tiên phong đi trước.
Đi gần đến nơi,họ đã nghe thấy thứ âm thanh khàn đặc,nó đang ở gần đây.
Vì tránh rủi ro nam sinh kia núp ở vách tường khuất cầu thang,hai người lần lượt lùi lại giữ vị trí thích hợp rồi mới đi tiếp.
Đột nhiên tiếng bước chân vang lên,nó vội vã ồn ào và dồn dập.
Ngu Tinh Hà mở to mắt,"Là các học sinh khác,nhanh như vậy đã đến rồi sao?"
Chưa kịp suy nghĩ gì thêm từ phía chân cầu thang đã vang lên tiếng hét xé toạt cả không gian.
Ngu Tinh Hà và Đỗ Minh Nhật dùng sức chạy thật nhanh xuống,họ dẫm lên các vết máu còn vương vãi.
Khi đến nơi đã thấy nam sinh đã nhiễm bệnh kia lao vào cắn cỗ một bạn nữ khác rồi đến má của cô,một mảng da lớn bị xé toạt lộ cơ và hàm bên trong,máu không ngừng tuông ra.
Học sinh giẫm đạp lên nhau mà chạy trốn,chỉ có vài nam nữ sinh dũng cảm đứng lại chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852091/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.