Ngu Tinh Hà:"!"
Giờ là 9 giờ sáng rồi sao nước vẫn trắng đục thế này.
Hiện tượng nước ngã màu vào sáng sớm hay đêm khuya là điều vốn dĩ rất bình thường nhưng bây giờ cũng có còn sáng sớm gì nữa đâu?
Đỗ Minh Nhật nhàm chán nói:"Anh quay lại rồi đấy à,sao lâu thế?"
Ngu Tinh Hà gãi đầu,"Không có gì,ta về thôi."
Nhìn thấy họ về sớm như vậy người giúp việc cũng tỏ vẻ ngạc nhiên,"Sao hôm nay cô cậu chủ về sớm thế?"
Đỗ Minh Nhật nhún vai,"Ở trường có một vài việc nên họ cho về sớm.Nhà có gì ăn không?Con đói."
Bà giúp việc:"À tôi có chuẩn bị trái cây đợi cậu về.Nó đang ở trên bàn,để tôi đi lấy."
Đỗ Minh Nhật:"Ấy,không cần đâu để con tự lấy cũng được."
Nguyễn Thái Khánh An:"Tôi có việc rồi,hai người ăn đi.Tôi lên phòng học bà không cần đem đồ ăn lên đâu."
Đỗ Minh Nhật:"Cũng có mời chị đâu."
Nguyễn Thái Khánh An trừng mắt một cái rồi xoay người bỏ đi.
Ngu Tinh Hà có hơi bất ngờ vì cách hai chị em họ đối xử với người giúp việc,cậu ngồi trên ghế trong phòng của Đỗ Minh Nhật,tay lấy nĩa ghim vào miếng táo rồi cho vào miệng,"Em thân với bà ấy lắm à?Người giúp việc ấy."
Đỗ Minh Nhật:"Đúng vậy,bà ấy làm việc ở đây từ khi em còn nhỏ xíu à.Bà ấy là một trong những người bên cạnh em lâu nhất."
Cậu cũng "ồ" một tiếng kinh ngạc.
Đỗ Minh Nhật ngồi ngay ngắn,"Giờ thì chúng ta bàn chuyện chính được chưa?"
Ngu Tinh Hà cũng trở nên nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852087/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.