Hầu Mạch ngồi cạnh cậu học không làm loạn, ngược lại còn rất cẩn trọng.
Hắn biết Tùy Hầu Ngọc học hành có bao nhiêu vất vả, cũng không cho mọi người xung quanh biết hắn đã được tuyển thẳng, mỗi ngày nằm dài không làm gì cả, cùng với bọn họ hình thành hình ảnh đối lập rõ nét.
Thời gian này, hắn cũng sẽ ngồi nghiêm chỉnh học tập.
Tùy Hầu Ngọc soát đề, hắn cũng ngồi soát rồi so sánh đáp án của cả hai.
So sánh xong, hắn còn giảng cho Tùy Hầu Ngọc về cách giải đề của mình, thấy cách làm của Tùy Hầu Ngọc còn linh hoạt hơn mình, hắn cũng sẽ khiêm tốn thỉnh giáo.
Lúc học thuộc cổ văn và từ đơn, hắn cũng sẽ kiểm tra Tùy Hầu Ngọc.
Nhiệm vụ mỗi ngày còn có giám sát Tùy Hầu Ngọc ăn cơm, chú ý đến cân bằng dinh dưỡng, còn phải để ý tới giờ ngủ của cậu, không được thức tới nửa đêm.
Hầu Mạch có thể cho thức tới một rưỡi sáng, muộn hơn nữa thì không được, cứ như thế mãi cơ thể sẽ không chịu đựng nổi.
Trải qua hai lần điều trị, hơn nữa Hầu Mạch còn ở bên khiến cậu có thể bình tĩnh lại, giấc ngủ cũng đầy đủ, cảm xúc của Tùy Hầu Ngọc dần dần ôn hòa lại, số lần tức giận cũng dần giảm đi.
Nhưng vẫn hiếu thắng không hề yếu thế chút nào.
Mỗi lần bày ra vẻ háo thắng đều là lúc ngoài dự tính khiến cho Hầu Mạch trở tay không kịp.
Ví dụ như, Hầu Mạch soát đề nhanh hơn cậu, cậu sẽ đột nhiên khó chịu: “Anh kiêu ngạo thật đấy!”
Hầu Mạch còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/885900/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.