Nhìn bộ dạng khó chịu của Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch theo phản xạ nắm lấy tay cậu.
Nhưng bị Tùy Hầu Ngọc đẩy ra, “Đừng cầm, đang nói một nửa nhỡ ngủ mất, cậu lại phải nhịn thêm một đêm.”
Hầu Mạch cũng không kiên trì: “Không nói cũng được, tôi sợ cậu khó chịu hơn.”
“Không sao, không có gì phải giấu giếm, chẳng phải là cậu suốt ngày so đo với Nhiễm Thuật vì mấy chuyện này à?”
Hầu Mạch thu tay về, tiếp tục nhìn chằm chằm Tùy Hầu Ngọc, trong lòng bối rối.
Không nghe kể thì đúng là rất hiếu kỳ, mà nghe kể lại đau lòng.
Tùy Hầu Ngọc tiếp tục nói đi xuống: “Ta thông cảm nàng, không nháo, cũng không phát tác. Kia trận ta vừa mới tiếp thu quá trị liệu, đầu có điểm mơ hồ, phản ứng rất chậm, trí nhớ cũng có điều giảm xuống. Hơn nữa trường học muốn cho ta giáng cấp, ta liều mạng học tập, cho nên cũng còn hảo. Chỉ là kia trận ta cầu ta ba tìm ngươi ba ba, bỏ thêm ngươi WeChat, ngươi không để ý tới ta, ta mất mát một thời gian.”
“Thực xin lỗi.”
“Không có việc gì, đã sớm không thèm để ý, rốt cuộc ngươi lúc ấy cũng không chịu nổi.”
Tùy Hầu Ngọc chần chờ trong chốc lát, mới tiếp tục nói đi xuống: “Ta sơ trung đột nhiên phát hiện ta cha kế không quá bình thường, hắn…… Hắn luôn là thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm ta xem, có một lần ta đem tắm rửa quần áo đặt ở trong phòng tắm, tiếp Nhiễm Thuật điện thoại quên lập tức giặt sạch, lại trở về, nhìn đến hắn ở nghe ta……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/885837/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.