Tùy Hầu Ngọc nhìn dưới nền có vẻ đã được lau qua một lượt, coi như sạch sẽ, trực tiếp ngồi xếp bằng, gắp mấy cọng rau thả vào nồi, hỏi: “Nồi ở đâu ra thế?”
“Huấn luyện viên Vương mang từ nhà đi.”
Tùy Hầu Ngọc nhìn nước chấm, lại hỏi Hầu Mạch: “Không có tương vừng à?”
“Ăn tạm đi, tương vừng thì…”
Tùy Hầu Ngọc gắp một miếng thịt chấm thử vào bát gia vị Hầu Mạch điều chế, mùi vị ngon hơn cậu nghĩ, vì vậy gật gù: “Cũng không tồi.”
Lúc này Hầu Mạch mới nhớ ra gì đó, lấy từ trong balo ra một cái túi nilon nhỏ, nói: “Tôi không biết cậu có ăn rau thơm không, vì vậy thái nhỏ để riêng, giờ cậu muốn ăn thì trộn vào nước chấm ấy.”
Tùy Hầu Ngọc nhìn xung quanh một lượt, phát hiện chỉ có duy nhất một bát nước chấm, hỏi Hầu Mạch: “Cậu có ăn rau thơm không?”
“Tôi có.”
“Vậy thì thả vào đi.”
Tùy Hầu Ngọc đưa bát nước chấm qua, Hầu Mạch mở túi dốc rau thơm vào, sau đó ném túi qua một bên.
Sau đó hắn lại tìm tòi gì đó trong balo, moi ra được hai cái bánh bao, nói: “Nếu không đủ ăn thì gặm thêm hai cái bánh bao này vậy.”
Tùy Hầu Ngọc chỉ nhìn không nhận, hiển nhiên là không có hứng thú mấy với bánh bao, rồi lại nhìn khắp nơi: “Có một đôi đũa thôi à?”
“Tôi nhớ tôi cầm theo hai đôi, kết quả tới đây chỉ còn lại một đôi, có thể là do lúc xếp đồ làm rơi lúc nào không biết.”
Tùy Hầu Ngọc gắp một miếng thịt, chấm nước chấm rồi đưa tới bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/885805/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.