Vừa xuống tầng vứt rác, Nhiễm Thuật vừa khó chịu phun tào: “Cái, cái thằng cờ hó kia thật đáng ghét, có khi nào chỉ đang lừa chúng ta không?”
Tùy Hầu Ngọc nhớ lại tình cảnh vừa rồi, biểu cảm cũng chẳng đẹp hơn là mấy, thấp giọng trả lời: “Quá nửa là thật, nếu không thì bọn họ sẽ không cười sung sướng như vậy.”
“Vậy làm sao bây giờ? Mua thuốc uống trước?” Nhiễm Thuật nhăn nhó, ngũ quan tụ lại, nhìn không khác gì một ông cụ đọc bảng thông báo ở trạm tàu điện ngầm.
Người trẻ tuổi sĩ diện cao, có cảm giác bọn học sinh thể dục kia sẽ mai phục ở phòng y tế chờ để cười vào mặt bọn họ, nếu như bọn họ đi sẽ không khác gì rơi vào bẫy.
Hai người đang đứng nghĩ đối sách thì Tùy Hầu Ngọc nhận được một tin nhắn wechat của Tô An Di.
Tô A Di: Để tôi đi mua thuốc.
Tên của Tô An Di phát âm khá giống Tô A Di, những người có quan hệ tốt đều gọi cô là Tô A Di (dì Tô).
Trong số đám bạn của Tùy Hầu Ngọc chỉ có một mình Tô An Di là con gái nên cả đám ai cũng cưng chiều cô, mấy chuyện như vứt rác sẽ không bao giờ để đến lượt Tô An Di làm.
Vừa nãy Tô An Di cũng nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, chủ động xung phong đi mua thuốc.
Sau đó Tô An Di gửi tới một bức ảnh.
Tô A Di: Tôi kiếm được một tờ danh sách, là danh sách của cô giáo ở phòng y tế cho, mỗi lần có học sinh xảy ra vấn đề bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/247343/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.