Edit: Vũ Quân
Khi Thẩm Nhĩ Nhu từ trong miệng Quý Tinh biết được Diệp Băng Thanh đã thôi học, cô cảm thấy mười phần khiếp sợ.
Tuy trong lòng cảm thấy kỳ quái, nhưng Diệp Băng Thanh biến mất, cho dù là đối với cô hay Ôn Diễn Hàng đều là một tin tức tốt.
"Sao cô ta lại thôi học?" Thẩm Nhĩ Nhu hỏi Ôn Diễn Hàng.
"Có thể là làm nhiều chuyện xấu. Cậu... Về sau không cần sợ nữa." Ôn Diễn Hàng nhẹ nhàng bâng quơ nói, bộ dáng thật sự là cái gì cũng không biết.
"Cả hai chúng ta đều không cần nghỉ học." Tảng đá trong lòng Thẩm Nhĩ Nhu buông xuống, những ngày gần đây thần kinh luôn căng thẳng của cô cuối cùng cũng được thả lỏng.
...
Vốn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ gặp lại Diệp Băng Thanh, nhưng không bao lâu sau, Thẩm Nhĩ Nhu và Quý Tinh đã gặp lại cô ta ở tiệm trà sữa.
Cô ta không hề có vẻ gì buồn bã mà ngược lại càng thêm kiêu ngạo, tóc nhuộm thành màu tím yêu diễm bắt mắt.
Cô ta đang cùng bạn bè nói về lợi ích khi cô ta nghỉ học: "Tao vừa biết được nghỉ học đã đi nhuộm tóc, sáng nay ngủ đến 12 giờ mới dậy."
"Nhà mày không nói về việc mày bị thôi học à?"
"Ba tao nói không sao cả, dù sao ngày mai sẽ cho tao đi du học."
Các bạn đều nhìn cô ta bằng ánh mắt hâm mộ.
Thẩm Nhĩ Nhu nhìn thấy cô ta vẫn theo bản năng sợ lui về sau một bước.
"Ôi... Cô ta ở bên trong, chúng ta đi quán khác." Quý Tinh cúi đầu nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-thuy/160460/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.