Tháng tư ở Bắc Kinh rất ít khi có mưa lớn như vậy. Trời đã sập tối, Thẩm Hòe Tự và Kỷ Xuân Sơn cùng chen chúc dưới một tán dù đơn chật chội.
Vóc dáng hai người đều cao, một chiếc dù bé xíu khó lòng che chắn nổi, Kỷ Xuân Sơn cầm dù nhưng nửa người đã ướt nhẹp. Thẩm Hòe Tự liên lụy làm phiền đến người ta nên vô cùng áy náy, bèn vươn tay cố kéo bả vai Kỷ Xuân Sơn vào dưới tán dù.
Đây là một hành động rất tự nhiên giữa các nam sinh, nhưng đúng là hơi quá thân mật.
Nhờ ơn Kỷ Xuân Sơn mà anh thoát một lần mắc mưa, lúc này phải tạm thời gác lại mâu thuẫn giữa tình địch ra sau đầu —— Ai cũng có lòng yêu cái đẹp, Tưởng Mộng Nam ngắm bạn học đẹp trai nhiều thêm vài lần không chứng tỏ được chuyện gì, ngắm chán rồi lại thôi ấy mà.
Thẩm Hòe Tự đơn phương hóa giải chiến tranh với Kỷ Xuân Sơn, lời muốn nói cũng vô thức nhiều lên, hỏi hắn: "Trước đây thành tích của cậu vẫn tốt như thế à?"
Kỷ Xuân Sơn đột nhiên lạnh lùng hẳn, yên lặng một lúc lâu mới "ừ" một cái.
"Trâu bò thật đấy." Thẩm Hòe Tự nhớ lại đề thi vật lý lần này có bao nhiêu hóc búa, tiếp tục cảm khái, "Phần thứ ba trong câu cuối cùng bài thi lần này ý, tôi giải mãi không ra." Anh mặc kệ Kỷ Xuân Sơn có đáp trả hay không, máy hát đã mở thì không dễ tắt đài, "Hồi mới phân ban tự nhiên với xã hội, tôi vốn muốn chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814633/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.