Trời bỗng dưng tối sầm, rõ ràng phút trước còn nắng chói chang, thế nhưng không biết từ khi nào mà từng tảng mây đen đã đùng đùng kéo tới.
Kỷ Xuân Sơn ngẩng đầu nhìn trời: "Hình như sắp mưa rồi, chúng ta trở về đi."
"Không mưa đâu." Thẩm Hòe Tự tự tin phán.
Kỷ Xuân Sơn hỏi: "Tại sao?"
Thẩm Hòe Tự đáp không hề nghĩ ngợi: "Bởi vì tôi không mang theo dù."
Lần đầu tiên Kỷ Xuân Sơn nghe đến logic kiểu này nên không khỏi choáng váng.
"Cậu đừng làm cái mặt như thế, Thẩm Hòe Tự phán còn chuẩn hơn dự báo thời tiết nữa đấy." Đoàn Triết nói xong lại nghiêng đầu ngẫm nghĩ, đột nhiên nhướn mày, "À không đúng, hôm phát thành tích không phải trời cũng mưa à? Còn lớn ơi là lớn nữa."
Thẩm Hòe Tự bĩu môi: "Lâu lâu cũng phải lật xe một lần, mày đừng chuyện bé xé ra to."
Còn chưa dứt lời, những hạt mưa to như hạt đậu đã từ trên trời nện thẳng xuống đất.
Thẩm Hòe Tự: "..."
Anh nghẹn ngào: "Đừng nói tao thật sự bắt đầu đen đủi rồi chứ?"
Đoàn Triết trấn an: "Có núi cao phải có thung lũng, đây là quy luật tự nhiên."
Kỷ Xuân Sơn gật đầu đồng ý: "Mọi chuyện nghe theo bản tâm, tự nhiên sẽ gặp dữ hóa lành."
Thẩm Hòe Tự lớn tiếng mắng: "Cả hai người cút ngay."
Ba người không ai mang theo dù nên đành men theo đường cũ trở về khu cắm trại. Thời tiết trên núi hay thay đổi thất thường, công ty tổ chức du lịch thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814611/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.