Sau giờ cơm trưa, công ty tổ chức du lịch thông báo mọi người thu dọn chuẩn bị xuống núi.
Chuyến du lịch tập thể cuối cùng của thời cấp ba cứ như vậy bị một cơn mưa to bất thình lình hủy hoại, kéo theo rất nhiều điều tiếc nuối.
Kỷ Xuân Sơn nói được làm được, hắn quay trở về làm bạn —— một người bạn xa cách lịch sự rất bình thường.
Có vẻ như hắn đã nghe theo lời anh, xem thư tình rồi hồi đáp người ta một tiếng, bởi vì trong giờ xếp hàng xuống núi anh trông thấy vành mắt Tưởng Mộng Nam đỏ bừng, hiển nhiên là vừa khóc xong.
"Sao mày không trả lời tin nhắn của tao?" Đoàn Triết thấy Thẩm Hòe Tự xuống núi một mình, nhìn ngay ra điều bất thường, "Kỷ Xuân Sơn đâu?"
"Điện thoại hết pin." Thẩm Hòe Tự tùy tiện nói dối.
Anh đã xem hết mớ wall text do Đoàn Triết gửi tới, nội dung tỉ mỉ phân tích từng chỗ khác biệt trong cách đối đãi của Kỷ Xuân Sơn với mình so với những người khác, bây giờ nhìn lại, mỗi một chữ đều như đang cười nhạo anh quá ngu ngốc.
"Hai đứa chúng mày..." Đoàn Triết ngập ngừng, "Cãi nhau à?"
"Không có." Thẩm Hòe Tự mím môi, vô thức vặn chai nước khoáng trong tay đến biến dạng, "Nhưng mà... Tao lỡ làm cậu ấy khó chịu rồi."
"Mày từ chối người ta?"
Thẩm Hòe Tự khựng lại nhìn Đoàn Triết chằm chằm, hoài nghi cậu ta gắn máy nghe lén lên người mình.
Anh chỉ vào mũi Đoàn Triết, nghiêm mặt nhả từng chữ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814601/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.