🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Hòe Tự không lay chuyển được Kỷ Xuân Sơn, đành phải xuống lầu dàn xếp những người còn lại trước rồi mới quay lên tầng cao nhất.



Ánh đèn trong quán bar chớp chớp lòe lòe, Thẩm Hòe Tự bị thứ ánh sáng đó rọi vào dường như cũng muốn say theo.



"Đang nghĩ gì vậy?"



Mặt bàn rượu rất nhỏ, Kỷ Xuân Sơn ngồi cách anh quá gần, lúc nói chuyện hơi rượu phả vào mặt như có như không.



"Suy nghĩ... quả nhiên anh chẳng thay đổi gì hết." Thẩm Hòe Tự lắc lắc ly rượu trong tay, bật cười một tiếng, "Kỷ Xuân Sơn, con đường dài nhất tôi đi qua chính là trò cũ của anh."



Kỷ Xuân Sơn chống tay lên cằm hỏi: "Bây giờ không ngâm thơ nữa, đổi thành văn học mạng rồi à?"



"Bắt kịp thời đại thôi."



Kỷ Xuân Sơn tiếp câu trước đó của anh: "Cái đó không gọi là trò cũ, phải gọi là sách lược."



Thẩm Hòe Tự nâng mắt nhìn hắn: "Có gì khác nhau?"



"Nghe sang miệng hơn."



Thẩm Hòe Tự lắc đầu nâng ly uống một ngụm. Độ rượu quá mạnh, vừa xuống cổ họng lập tức xộc lên cay nồng làm anh sặc đến nhíu mày.



"Thẩm Hòe Tự." Kỷ Xuân Sơn đột nhiên tiến sát lại gần, "Vì sao lại đến tìm tôi?"



"Sợ anh xảy ra chuyện." Thẩm Hòe Tự không trốn tránh mà bình tĩnh nhìn hắn, "Phó tổng của Bác Linh đi ăn cơm với bọn tôi lại nhảy lầu, trách nhiệm này tôi gánh vác không nổi."



"Nếu tôi không phải phó tổng của Bác Linh thì thế nào, cậu còn tới không?"



"Làm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814588/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.