Thẩm Hòe Tự móc hộp thuốc lá từ túi trong áo vest, rút một cây ngậm vào miệng, châm lửa hút một hơi mới trả lời câu hỏi của Đoàn Triết.
"Không kể."
Nicotin xông thẳng vào buồng phổi, não bộ đang hỗn loạn vì rượu rốt cuộc được yên tĩnh trong chốc lát.
Ngữ khí Đoàn Triết trở nên trầm tĩnh: "Thẩm Hòe Tự, giấu giếm chuyện kia có khiến mày thấy nhẹ nhõm hơn không?"
Gió nổi lên, đốm lửa lập lòe bị thổi tan theo chiều gió.
"Đừng có dùng giọng điệu nói chuyện với bệnh nhân đi đối phó tao." Thẩm Hòe Tự khảy điếu thuốc, bóp chặt đầu lọc trong lòng bàn tay.
"Mày đang sợ phải đối mặt với kết quả nếu kể hết mọi chuyện. Trong dự kiến của mày, nói ra sự thật sẽ có kết quả thế nào?"
"Phí gọi quốc tế mắc lắm, tao cúp đây." Thẩm Hòe Tự chuẩn bị cúp máy.
"Mai kia có định đi họp lớp không?" Đoàn Triết đột nhiên hỏi.
"Họp lớp nào?" Thẩm Hòe Tự hoàn toàn không có chút ấn tượng.
"Cuối tháng 6, mày không xem group lớp cũ à?"
"Gần đây bận quá nên không đọc hết được."
Đoàn Triết dùng một loại kiên nhẫn như đang dỗ bệnh nhân: "Lớp trưởng tổ chức, lão Trương sẽ đi, tao cũng đi. Tao sắp về Bắc Kinh rồi, không đi đâu nữa."
"Không đi nữa? Mày về nước luôn à?"
"Ừ, mới nhận offer trong nước." Đoàn Triết căm giận nói, "Tao muốn về từ lâu rồi kia, cái nơi quỷ quái này không phải chỗ cho người ở, đến một chỗ bán lẩu Tứ Xuyên chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814583/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.