Hình ảnh trong TV đang tạm dừng ở sự kiện 'Fourth Impact', ánh sáng đỏ như máu rọi lên mặt Kỷ Xuân Sơn. Hắn trời sinh có đôi mắt hoa đào, đuôi mắt hơi xếch nhưng lại rất thích cười, mỗi khi cười khóe mắt xếch cong lên càng xinh đẹp hơn.
Trong năm đầu tiên sau khi Kỷ Xuân Sơn biến mất, đôi mắt này thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của Thẩm Hòe Tự, nhưng mặc cho anh dỗ thế nào cũng không chịu cười lên.
Về sau thỉnh thoảng nó lại xuất hiện, nhưng hình dáng càng lúc càng trở nên mơ hồ.
Sau đó nữa, thậm chí Kỷ Xuân Sơn còn không chịu bước vào giấc mơ của anh.
Trải qua rất nhiều lần thất bại, Thẩm Hòe Tự không còn hy vọng vào ngày được tái ngộ Kỷ Xuân Sơn nữa.
"Bao nhiêu viên?" Ánh mắt Kỷ Xuân Sơn chứa đầy ý cười, hỏi, "Trong bình này có tổng cộng bao nhiêu ngôi sao?"
"Một ngàn viên." Thẩm Hòe Tự khàn giọng.
"Nhặt mất bao lâu?"
"Không bao lâu hết." Âm thanh nhẹ bẫng.
"Thẩm Hòe Tự, em đang sợ hãi chuyện gì?" Kỷ Xuân Sơn thu sắc mặt, ngửa đầu nhìn anh.
Thẩm Hòe Tự ngơ ngác quay đầu, vẫn không giải đáp được câu hỏi của hắn. Tình cảm anh dành cho Kỷ Xuân Sơn tựa như một tòa mê cung rắc rối phức tạp, không thể tìm thấy lối ra.
Kỷ Xuân Sơn không hỏi nữa, chỉ vươn tay thử nhiệt độ trán rồi đứng dậy mở đèn: "Ăn chút gì đã nhé?"
Thẩm Hòe Tự cũng giơ tay sờ thử, lần này hình như hạ sốt thật. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814581/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.