Chức năng tim của Kỷ Xuân Sơn có tốt hay không thì không rõ, nhưng của anh hẳn là khá tốt, hiện giờ nó đang đập ồn ào đến nhức cả đầu.
Thẩm Hòe Tự không đáp, Kỷ Xuân Sơn cũng không truy vấn nữa, chỉ đổi sang đề tài mới: "Tính đến thời điểm năm ngoái, có biết tên lửa Trường Chinh* đã phóng thành công bao nhiêu nhiệm vụ rồi không?"
*Tên lửa Trường Chinh: Là một loạt tên lửa có hệ thống phóng do Tập đoàn Khoa học và Công nghệ Hàng không vũ trụ Trung Quốc vận hành. Các tên lửa này được đặt tên theo cuộc rút lui quân sự Trường Chinh 1934–1935 của Hồng quân trong cuộc Nội chiến Trung Quốc.
Thẩm Hòe Tự biết, bốn mươi tám lần.
Con số này, vào năm bọn họ bắt đầu hứa hẹn đi xem cùng nhau chỉ mới là một con số hàng đơn vị —— năm lần.
"Bốn mươi tám lần." Kỷ Xuân Sơn tự trả lời, "Bây giờ chúng ta còn có rất nhiều cơ hội đi xem phóng tên lửa."
Hắn buông người trong lòng ra, vuốt ve mái tóc đen mềm mại của Thẩm Hòe Tự: "Cuối tuần này cùng đi vịnh Kỳ Thủy đi."
Thẩm Hòe Tự mở to mắt ngẩng đầu nhìn Kỷ Xuân Sơn, hắn cũng đang chăm chú nhìn anh. Trán bọn họ dán vào nhau, trong tầm mắt Thẩm Hòe Tự chỉ còn thấy được cặp mắt hoa đào mỉm cười kia.
"Không muốn đi sao?" Kỷ Xuân Sơn nhỏ giọng hỏi.
Thẩm Hòe Tự không đáp muốn hay không, chỉ nói: "Đi."
Kỷ Xuân Sơn bật cười, biết rõ còn cố hỏi: "Em không hỏi chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814579/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.