Thẩm Hòe Tự bị thương chân non nửa tháng không được vận động mạnh, tinh lực thiếu niên không biết trút vào đâu. Đến tận gần đây cuối cùng Triệu Văn Nhân mới giải cấm cho anh, thế nên giờ phút này chỉ hận không thể dùng hết hai mươi bốn tiếng đồng hồ cắm ngoài sân bóng.
Giữa trưa anh có hẹn chơi bóng với mấy người bạn học, muốn gọi Kỷ Xuân Sơn cùng đi nhưng trông hắn rất mệt mỏi, nằm dài ra bàn cất giọng thều thào: "Tôi phải ngủ bù một lát đã, các cậu cứ đi đi."
Đoàn Triết chuẩn bị cùng Chu Nhất Hồng ra ngoài trường ăn trưa, nghe vậy dừng chân hỏi Thẩm Hòe Tự: "Trưa trờ trưa trật còn chơi bóng, mày không sợ cảm nắng à?"
"Tuổi trẻ phải thoải mái để mồ hôi rơi." Thẩm Hòe Tự không cho là đúng, "Sao mày không có tí nhiệt huyết thiếu niên nào cả thế?"
"Nhiệt huyết mãnh liệt quá sẽ dễ dàng tiêu hao hết sạch." Đoàn Triết nhìn Kỷ Xuân Sơn mệt mỏi èo uột trên bàn, đưa ra phán đoán, "Có điều so với nhiệt huyết, tao thấy thanh HP của cậu ta tiêu hao nhanh hơn đấy."
Thẩm Hòe Tự ôm bóng nghiêm túc suy nghĩ, mỗi ngày Kỷ Xuân Sơn đưa đón mình đi học lại còn sang nhà dạy bổ túc mấy tiếng đồng hồ, kể ra đúng là rất mệt.
Kỷ Xuân Sơn nửa ngẩng đầu vỗ vỗ lưng Thẩm Hòe Tự: "Cậu đi đi, nhớ uống nhiều nước vào."
"Kỷ Xuân Sơn, cậu có ăn gì không?" Đoàn Triết nói, "Để tôi mua về cho."
"Thế cậu mua cho tôi cái bánh Mc ——"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814575/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.