Thẩm Hòe Tự nghiêm túc nghe xong, cười hỏi: "Vậy rốt cuộc cô có nhìn thấy UFO thật không?"
"Anh đoán xem?" Khương Niệm nghiêng đầu hỏi anh.
Thẩm Hòe Tự không đáp mà trực tiếp đổi đề tài: "Tôi có một người bạn làm nghề tư vấn tâm lý ở nước ngoài, năm nay cũng có dự định trở về nước."
"Những năm gần đây điều kiện trong nước đã tốt lên nhiều rồi, bạn anh lựa chọn không sai đâu." Khương Niệm gật đầu, "Trở ngại trong điều trị tâm lý thường ở chỗ bệnh nhân rất khó tự nhận biết. Trước kia dư luận nhìn chung đều thiếu kiến thức chuyên môn, hay bỏ qua những triệu chứng ban đầu nên vấn đề nhỏ mới kéo thành vấn đề lớn. Trong thực hành lâm sàng thỉnh thoảng chúng tôi có gặp vài ca bệnh chủ động xin trợ giúp từ bác sĩ, nhưng đó thường là người có triệu chứng nhẹ nhất trong cả gia đình."
Thẩm Hòe Tự đã thấy xe mình trong bãi, cúi đầu nhìn đồng hồ rồi nói: "Sáng nay đã làm phiền cô rồi, nếu không bận gì chúng ta có thể cùng nhau đi ăn trưa, ngày khác viện trưởng Khương có mặt tôi lại đến chào hỏi."
Khương Niệm cũng nhìn đồng hồ, do dự nói: "Thật ngại quá, 2 giờ tôi phải tiếp tục khám bệnh rồi, thời gian hơi eo hẹp."
Thẩm Hòe Tự rất thức thời, sau khi tạm biệt nữ bác sĩ liền ngồi vào xe cân nhắc ghé sang trung tâm thương mại một chuyến mua quà tặng Đoàn Triết.
Anh cúi đầu khởi động xe, chợt liếc mắt trông thấy một chiếc GLC kim cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814539/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.