"Album..." Suy nghĩ trong đầu Kỷ Xuân Sơn rơi vào hỗn loạn, hình như trong album ảnh lưu trữ những thứ rất quan trọng.
Lâm Nhất quay mặt đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Kỷ Xuân Sơn.
Hắn ngơ ngẩn một lát, nghe những lời này mà không cảm nhận nổi bao nhiêu đau khổ, lồng ngực dường như đã trống rỗng nhưng không hiểu vì sao lại vừa ngột ngạt vừa căng tức, hàm dưới bị cắn chặt đến tê dại.
Hắn không dị nghị gì với những sắp xếp của Kỷ Chấn Hoa, chỉ nói: "Con phải đến trường, vẫn còn giữ... chìa khóa xe đạp của bạn."
Kỷ Chấn Hoa vươn tay: "Lấy chìa khóa ra đây, ba trả giúp con."
Kỷ Xuân Sơn nhíu mày kiên trì: "Con muốn, tự mình đi."
Đây là lần đầu tiên trong mấy ngày qua hắn biểu đạt cảm xúc một cách rõ ràng, Vương Thục Lan khuyên Kỷ Chấn Hoa: "Để con nó đi đi, em sẽ đưa nó đến trường rồi chở về nhà."
*
Kỷ Xuân Sơn uống thuốc xong, theo Vương Thục Lan cùng đi vào trường học.
Sau ngày Thẩm Hòe Tự nói muốn hắn cách xa một chút, Kỷ Xuân Sơn đã tìm lão Trương xin đổi chỗ ngồi.
Nhưng lực thủy triều của Nhân Mã A* quá mãnh liệt, chút khoảng cách này chẳng khác nào kiến càng rung cây. Thần trí của Kỷ Xuân Sơn tựa như sắp bị hố đen ăn thịt, bị kéo giãn, phân tách rồi nuốt chửng sạch sẽ.
Mãi đến sau giờ tan học ngày hôm qua, hắn đứng dưới cây hòe già gửi tin nhắn nhưng vẫn không nhận được một câu trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814490/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.