============
"Chỉ biết ba hoa là giỏi." Thẩm Hòe Tự né tránh nhìn sang nơi khác, lòng bàn tay vuốt ve tấm lưng gầy, nhỏ giọng thúc giục, "Anh nhanh lên đi..."
Ngọn đèn đầu giường tranh tối tranh sáng, một nửa khuôn mặt bị ẩn trong bóng đêm. Kỷ Xuân Sơn lẳng lặng nhìn anh vài giây, dùng lòng bàn tay nâng gáy đối phương tiếp một nụ hôn dài lâu, thân dưới phát lực đẩy nhanh tốc độ va chạm.
dương v*t cứng rắn càn quấy lung tung trong cơ thể, tiếng rên rỉ của Thẩm Hòe Tự đột ngột cất cao, huyệt đạo co rút xoắn chặt, Kỷ Xuân Sơn đè lại thân thể đang run rẩy kịch liệt gia tốc lao tới, không hề kiềm chế kích thích bắn tinh, phóng thích toàn bộ vào sâu trong thân thể anh, sau đó nằm đè lên người tiếp tục say sưa hôn môi.
Giữa bụng hai người nhầy nhụa mồ hôi và dịch tuyến tiền liệt, xúc cảm da thịt ẩm ướt dính dớp. Kỷ Xuân Sơn chống khuỷu tay ngồi dậy, sắc mặt phức tạp nhìn anh.
"Nhìn em như thế làm gì." Thẩm Hòe Tự lấy lại tinh thần từ cơn cao trào, sờ vuốt mặt hắn, "Kỷ Xuân Sơn, dáng vẻ thâm tình của anh đẹp trai quá."
Kỷ Xuân Sơn đặt tay lên mu bàn tay anh, chất giọng khàn khàn độc hữu chỉ xuất hiện sau khi hắn động tình: "Thẩm Hòe Tự, em không tin vào tình yêu suốt đời suốt kiếp giữa hai người sao?"
Hóa ra hắn rối rắm vì chuyện này.
Thẩm Hòe Tự nhẹ giọng mỉm cười: "Tin chứ."
Từ ngày Kỷ Xuân Sơn rời đi, thứ biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814480/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.