Cuối cùng kỳ thi cuối kỳ cũng kết thúc, cho dù Đinh Dật có dũng mãnh vô địch thì vẫn cảm giác như bị lột mất một lớp da. Nghe cô phàn nàn, Dương Lộ Lộ khinh thường lừ mắt: “Cậu ở nhà có ông bố, ra ngoài thì có Thẩm Trường Đông, ở đâu cũng có người nuôi, có cần thiết phải liều mạng tranh giành học bổng với bọn tớ như thế không?”
Đinh Dật cười ha ha nói: “Tớ tranh được của ai chứ làm sao mà tranh được của cậu.” Dương Lộ Lộ là một trong số ít người có thể khiến Đinh Dật khâm phục trên phương diện tính toán, bình thường không thấy cô ấy quá chú tâm, thường xuyên bận bịu với công tác ở trung tâm hỗ trợ và hội sinh viên, thế nhưng kỳ thi giữa kỳ rất nhiều môn cô ấy đứng đầu bảng, trong đám nữ sinh gần như không ai có thể vượt được cô ấy. Một cô gái trán cao, vóc người nhỏ nhắn có làn da ngăm đen này khiến cho người không để ai vào mắt như giảng viên môn Vi phân và tích phân mà cũng phải hết lời khen ngợi sự nhanh nhạy thông minh của cô ấy, Đinh Dật có tự phụ cũng không thể không thừa nhận Dương Lộ Lộ là người có tư chất thiên bẩm.
Trải qua một kỳ học tập ở đại học A, trong lúc thi đua với những người khác, khả năng chấp nhận của Đinh Dật đã tốt hơn rất nhiều, cô đã có mục tiêu, luôn tự nói với bản thân chỉ cần cố gắng làm là được, thành sự tại thiên, nhưng mưu sự thì tại nhân.
Thẩm Trường Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-phai-qua-da-tinh/2101553/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.