~*~
Bài tập đè không thở nổi, nhưng chơi thì vẫn cứ phải chơi, dù sao đây cũng là kỳ nghỉ hè đúng nghĩa nhất của cả thời cấp ba.
Đinh Dật gọi điện báo cho La Bình Thẩm Trường Đông đã về, La Bình kích động bỏ cả lớp học thêm tiếng Anh trốn đi chơi một hôm, đối với một người yêu học hành như cô ấy thì đây chính là sự hy sinh rất lớn, Đinh Dật và Thẩm Trường Đông cùng làm ra vẻ cảm động, Đinh Dật còn tiện thể lau nước mắt nước mũi (giả vờ, giả vờ thôi) vào người La Bình, La Bình vội vàng nghiêng người né tránh, còn nhìn Đinh Dật với vẻ ghen ghét: “Cậu không phải học thêm sao?”
“Học thêm cái gì, tớ chỉ làm hết bài tập ở lớp thôi là các thầy cô đã phải cười trộm rồi.”
Cái tình tùy tiện của cô khiến cho nhiều người rất phẫn nộ, cũng may La Bình đã quen rồi, dung lượng phổi cũng lớn hơn nhiều so với người bình thường.
Một trong những điểm tốt của thành phố đó chính là rất thuận tiện để hội họp, mọi người ở không quá xa nhau, Đinh Dật và La Bình chỉ cần gọi vài cú điện thoại là tụ tập được cả mười mấy người. Có điều địa điểm họp mặt lại không được mới mẻ cho lắm – Hiệu sách Tân Hoa.
Hiệu sách Tân Hoa nằm ở trung tâm thành phố, giao thông thuận lợi, còn có máy lạnh miễn phí, là địa điểm gặp mặt hàng đầu mà học sinh tiểu học cũng như trung học chọn lựa.
“Có nhầm không vậy, đi chơi mà đến hiệu sách, định bắt nạt đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-phai-qua-da-tinh/112804/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.