Thư viện nằm ở tầng một của tòa nhà dạy học phía Tây. Khi hoàng hôn buông xuống, cả một khối khổng lồ này lại ẩn mình vào ánh sáng leo lắt của hai chiếc đèn đường bên cạnh, trông cực kỳ âm u và đáng sợ.
Thông thường, học sinh rất hiếm khi lui tới thư viện. Bởi số lượng sách ít ỏi cùng với tính khí thất thường của nhân viên nơi đây khiến ai nấy cũng phải chùn bước.
Thủ thư đang ngồi quay lưng về phía bọn họ, mắt dán chặt vào màn hình máy tính, khuôn mặt phản chiếu ánh sáng mờ nhạt. Sau khi nhận lấy thẻ học sinh của Phương Trình và Trần Hạo Vũ, người nọ xem qua một lúc rồi trả lại.
Toàn bộ quá trình vẫn không hề quay đầu.
Trần Hạo Vũ vốn vô tư nên vẫn thản nhiên bước vào trong mà chẳng nhận ra điều gì bất thường. Còn Phương Trình đi phía sau cậu ta lại cảnh giác nhìn xung quanh.
Không biết vì sao, khi nhìn những bóng cây ngoài cửa sổ đang đổ dài trên vách tường trước mặt, Phương Trình lại liên tưởng đến hàng đống con quỷ giương nanh múa vuốt đang bao trùm lấy cả thư viện.
Nguồn sáng trong này có hạn nhưng vẫn đủ để nhìn rõ các giá sách. Phương Trình rà soát từng kệ một, từ trái sang phải, từ trước ra sau. Trần Hạo Vũ đi bên cạnh, hai tay ôm đầu, lải nhải: "Bình thường cậu có thích học như vậy bao giờ đâu, có thầy Lâm một phát là lại chăm đến lạ..."
"Tôi nghĩ thầy Lâm nói đúng." Phương Trình đáp: "Phải thoát khỏi cái trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-npc-lai-bi-toi-doa-so-roi-/3736686/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.