Lâm Hòe:... 
"Được rồi, không trêu cậu nữa." Sở Thiên dang tay nói, "Đi thôi, đi ăn cơm." 
Lâm Hòe: "Tôi có chút tức giận." 
Nói xong, y ngước đôi mắt đỏ ngầu nhìn Sở Thiên. 
"Này, Sở Thiên! Lâm Hòe! Hai anh vẫn còn ở trên tầng sao?" Giọng nói Diệp Hiến từ dưới lầu truyền đến, "Các anh còn sống không vậy? Trả lời đi!" 
"Còn sống." Sở Thiên dựa vào lan can, thản nhiên nói xuống. Lâm Hòe đứng bên cạnh, tức giận mím môi. 
Không biết tại sao, y luôn cảm thấy người này đã để ý tới điều gì đó. Vừa rồi nói nhảm, đi lòng vòng, tất cả cũng chỉ để lừa y mất cảnh giác rồi chớp thời cơ tấn công lên khuôn mặt đã thả lỏng của y... Nhưng hắn làm vậy với mục đích gì? Chẳng lẽ là... 
Nhân viên tư vấn mỹ phẩm? Lâm Hòe nhìn bóng lưng đối phương, không khỏi nghĩ tới một người đàn ông có sức quyến rũ quỷ dị. 
Và ba lần kiểm tra kỳ lạ đó... là cái gì? Kiểm tra nhéo mặt? Rốt cuộc là... 
"Này, Lâm Hòe." Y đột nhiên nghe thấy giọng nói của người kia, "Cậu nói xem, tại sao con quạ lại giống bàn làm việc?" 
Lâm Hòe: "Hả? Anh nói gì cơ?" 
"Không có gì." Sở Thiên đáp, "Thôi... Quên đi." 
Người đàn ông như chợt cảm thấy nhàm chán, tay bắt đầu nghịch điện thoại. Lâm Hòe nhạy bén nhận ra hình nền điện thoại của hắn là một mảng màu tối đen. 
Sở Thiên hồi lâu không nói chuyện, tựa hồ đối với Lâm Hòe mất hết hứng thú, hay nói đúng hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-npc-lai-bi-toi-doa-so-roi-/3458084/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.