Trong nhật ký không có nội dung gì khác, Lộ Hy tạm đóng nó lại.
Cô nhìn sang Molly hỏi: “Có thể cho tôi biết thời gian cụ thể khi lô vắc xin kia được gửi đi không? Được gửi ra khi nào, Cục số 7 sử dụng khi nào, tất cả các mốc thời gian ấy.”Molly lắc đầu: “Không cần lo, Chúc Tinh Dạ không chết được đâu. Cùng lắm thì tuyên bố với bên ngoài là đã chết, sau đó giam anh ta lại trong chỗ bí mật nào đó để nghiên cứu tiếp thôi.”
Molly cố gắng nhớ lại: “Tôi nhớ bình thường vắc xin đều được phát định kỳ vào ngày 29 hàng tháng. Nhưng lần này đặt hàng trước thời hạn có lẽ là vì tiền tuyến không đủ để dùng nên đã yêu cầu phải phát ra trước ngày 25. Sau khi nghiên cứu ra được vắc xin, việc sản xuất không khó lắm đâu, tất cả các nghiên cứu viên chỉ cần hoàn thành đủ số lượng được chia đúng hạn là được.”Lộ Hy nhìn y: “Vậy còn anh? Anh có tự làm phần của mình không?”“Thượng tá, chúng tôi đã tìm được chất kết dính tương ứng với sticker trên sào treo rèm, sau khi nhờ nghiên cứu viên phân tích thành phần, họ đã tìm ra sticker từng dán trên sào treo rèm của Lưu Hiển là một miếng sticker hình hoa.”
“Nói chung thì nghiên cứu viên cấp cao sẽ không đụng tới công việc đơn giản này, chia cho những nghiên cứu viên bình thường làm là được, như phần của Thái Ti cũng chia cho cấp dưới đấy, nhưng từ trước tới giờ Chúc Tinh Dạ luôn tự hoàn thành. Trùng hợp là tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-nghi-can-so-mot-lai-la-anh/2820456/chuong-49.html