Di Thiên nhìn chằm chằm sợi xích, chân tự giác lùi về phía sau vài bước. Tuy không hiểu sao nhưng cô lại có cảm giác thứ vũ khí đó cực kì nguy hiểm. Lưng vừa chạm vào bức từng lạnh băng, Di Thiên cảm giác lạnh sống lưng, vừa an tâm vừa lo sợ, cứ như rằng cô nghĩ người này sẽ không xuống tay với mình vậy.
Thôi đại ca à, em suy nghĩ lại rồi. Bỏ cái vũ khí kinh tởm kia đi rồi mình hảo hảo ngồi tâm sự uống trà được không??? Q.Q
Nam nhân mặt quấn băng kia nhìn khí thế hừng hực bỗng dưng như quả bóng bị xì hơi của Di Thiên thì phì cười, cái thứ như cô vừa nhát vừa đê tiện, vô sỉ bỉ ổi, 10 lần gặp thì 9 lần đang tính kế người khác vậy mà lại lọt vào mắt xanh của những tên đàn ông nhất nhì giới hắc đạo, thật đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra...
- Mẹ, mẹ...anh hùng Tử Duệ đến phù hộ chúng sinh đây!!!
Một tên lửa từ đâu xẹt tới, Di Thiên giật mình nhảy sang một bên, "tên lửa" định nhào vào lòng cô lại bị chụp hụt, cuối cùng hậu quả là cắm mặt vào tường, làm vở một mảng tường đáng thương.
Di Thiên "..." WTF? Kiểu ra mắt quái gì thế này???
Nam nhân nguy hiểm "..."
Đạo diễn!!! Đạo diễn đâu?? Cắt!!!
Di Thiên rất có lòng từ bi mà kéo anh hùng xuất hiện vào phút chót kia ra khỏi tường, Tử Duệ đứng dậy liền giúp y phủi phủi bụi bám đầy trên người, xem xét một chút xem thử khuôn mặt như tượng đẹp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543586/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.