Di Thiên mở mắt ra liền nhìn thấy khuôn mặt phóng đại của Vân Trà, chớp chớp mắt mấy cái, như thể chợt tỉnh ngộ, cô ngồi bật dậy, hoảng hốt nhìn chằm chằm Vân Trà: -Chị...
- Đừng lo, không có vấn đề gì phát sinh cả.
Vân Trà đưa li nước qua, Di Thiên vì mất sức mà giọng nói khàn khàn cũng không khách khí mà nhận lấy, thấy Từ Thịnh ngồi đằng xa cũng an tâm phần nào, liếc mắt qua đánh giá một vòng, xem ra đây là bệnh viện đi.
- Anh đi báo với Mục Hàn Dương một tiếng đi.
Vân Trà quay sang, tự nhiên coi Từ lão đại uy vũ như người giúp việc mà sai bảo. Mà Từ lão đại nào đó sau khi xác định con đường bảo toàn mạng sống của mình mà rất ngoan ngoãn đi ra ngoài. Mục Hàn Dương? Sao lại có hắn ta trong này? Di Thiên nghi hoặc nhưng chung quy vẫn không hỏi. Vân Trà thấy vẻ mặt như muốn nói rồi lại thôi của cô thì liền nghĩ cô đang thắc mắc chuyện xảy ra, rất nhanh đem sự tình kể một lượt.
...
Khụ khụ, chúng ta quay lại lúc kịch tình cẩu huyết xảy ra. Action!
Từ Thịnh cảm giác tay Di Thiên sờ tới sờ lui trên lưng, cảm giác cực kì không ổn ập tới, hắn không dám mạnh tay nhưng không mạnh tay thì không thể gỡ cái tay giống hệt bạch tuột quấn lấy hắn này.
Đang lúc rối rắm không biết thế nào thì Di Thiên chống tay lên trước ngực hắn, đẩy một cái, bây giờ sức lực cô không khác nào mèo cào nên chỉ làm Từ Thịnh lùi nửa bước, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543516/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.