Di Thiên lúc này đang làm một việc đáng lý một người bình thường không rảnh để làm - trồng cây chuối...Lúc trước lão sếp hói nói làm như vậy máu nó mới chảy về não, nó mới thông suốt mọi thứ. Có ai biết giờ cô đang rơi vào tình huống cực kì éo le.
Bây giờ mà xuất hiện thì hiển nhiên Chấn Phong không lột một lớp da của Di Thiên hắn tuyệt đối không mang họ Âu Dương, nhưng là chạy ra ngoài la hét rằng có bom không chừng còn bị bắt lại trại tâm thần, điều dưỡng thêm 2-3 năm nữa mất.
Cô nhớ rõ ràng cô tuổi rồng mà có phải tuổi chó đâu chứ. Bạch Ưng vừa bước đến đúng lúc chứng kiến cảnh này, hoàn toàn hóa đá a~.
Di Thiên đang suy nghĩ đâu có tâm trạng để ý Bạch Ưng, sau một lúc mới phát hiện có người ở đây, nhìn lên thấy Bạch Ưng, như trong khi khát khô có người chìa một ly nước lạnh ra vậy, nhanh chóng xoay chân xuống, ba chân bốn cẳng chạy tới túm áo hắn.
- Có...có người cài bom ở kệ rượu này.
- Bom?
Bạch Ưng trừng mắt, một bộ dáng không thể tin, hắn cùng Hồng Ưng kiểm tra rất kĩ, không hề có phát hiện bất thường nên rất an tâm, phải nói là từ trước đến nay bọn hắn không bao giờ sai sót mới đúng.
Di Thiên bất đắc dĩ thở dài, mở một bên hoa tai ra đặt vào trong tay Bạch Ưng
- Trong này có ghi âm đoạn hội thoại, anh cứ đi kiểm tra, thời gian không còn nhiều nữa.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô, hắn nghĩ chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543468/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.