Như Ý gượng cười, cô nhóc lúng túng lấy ly nước trên bàn, uống vài húp cho đỡ ngại. Nhưng mà, câu nói tiếp theo của bà còn gây chấn động nữa: (
"Úa mà, Ý có người yêu chưa?"
Cô sặc nước, theo quán tính phun hết những giọt tinh túy vào thẳng mặt của người đối diện. Thục Nghi đen mặt, cô nàng lấy khăn lau đi bãi nước trên mặt mình. Sau đó đứng lên đi xử lý đống bầy nhầy do ai đó gây ra.
Như Y vẫn ho sặc sụa, gương mặt xinh xắn giờ đỏ ửng lên, trông khá đáng yêu. Không hiểu sao, bà nội càng nhìn càng thấy thích cô bé nhỏ nhắn này, chắc do Thanh Nhã chẳng bao giờ lộ ra dáng vẻ dễ thương như vậy.
Kiềm lại cơn ho, Ý lúng túng trả lời:
"Dạ, con chưa có người yêu ạ." Lúc này, trong đầu cô nhóc khẽ hiện lên hình ảnh dịu dàng của cô chủ nhiệm đáng kính.
Gì vậy trời, chị bé ba làm gì có trong đây thế?- Y cố xua đuổi hình bóng ấy.
Thanh Nhã từ trong bếp, rướn cổ nhìn hai bà cháu nói vọng:
"Lลิ้น ทลิน xong roi, ba voi Y vao dung com ne."
Đi vào bếp, trên bàn cơm lúc này đã dọn sẵn món ăn. Nào là tôm lăn bột, sụn gà chiên nước mắm, gỏi đu đủ và cả nồi lẩu Thái nữa. Nhìn vào mâm cơm linh đình kia, Như Ý quay sang nhìn Nhã:
"Nhiều vậy sao ăn hết được?"
"Con yên tâm đi, chắc chắn hết." Bà cười hiền nói với Ý.
Thục Nghi lúc này cũng đi đến cạnh Nhã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3649284/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.