Bảo Ngọc gương tròn đôi mắt, có chút lúng túng nhìn Vy. Thật sự thì cô nhóc cũng không biết trả lời sao mới
phái.
Trúc Vy thừa hiểu Ngọc cũng bối rối y chang mình, cô định lên tiếng nói thêm thì Ngọc đã cắt lời trước:
"Mình thấy điều đó là bình thường. Họ không vi phạm pháp luật, cũng chẳng hề làm sai gì cả. Vậy thì mình có tư cách gì để phán xét chứ?"
"Vậy sao..."
"Cơ mà sao cậu lại hỏi vậy đấy?" Ngọc hỏi ngược lại.
"Không có gì đâu, chỉ là tao ngứa miệng tí thôi." Trúc Vy gãi đầu nói.
Thật ra Bảo Ngọc nói không sai, bọn Thục Nghi đâu có làm sai gì đâu. Với lại xã hội bây giờ khác xưa nhiều rồi, người ta cũng có cái nhìn thiện cảm hơn với người đồng tính.
Suy đoán chỉ là suy đoán, rốt cuộc như thế nào thì ai mà biết được? Lỡ hai người đó không như cô nghĩ thì sao?
Thôi, chuyện của người ta, cô không muốn xía vô quá nhiều.
Bỗng từ xa, cậu bạn lớp trưởng chạy vội đến chỗ của Ngọc. Dừng chân đứng kế Trúc Vy chống gối, mệt mỏi lên tiếng:
"Mình tìm cậu nãy giờ, Ngọc. Cô Lan bảo cậu đi lên phòng Hiệu trưởng gặp cô gấp kìa."
"Cảm ơn Tuấn, mình biết rồi." Bảo Ngọc quay sang nhìn Vy nói tiếp: "Mình đi nha." Nói xong cô nhóc theo cậu lớp trưởng đi đến phòng Hiệu trưởng.
Dám chắc là liên quan đến việc chuyển trường rồi, nhưng mà đến mức này thì chuyện có phần hơi quá đà.
Cô Lan đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3649270/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.