“Cậu nấu ngon quá nên mình...” Nghi nhanh chóng dừng đũa lại, đỏ mặt nói.
“Ngon đến vậy sao? Vậy mai mốt tao nấu cho ăn tiếp.” Nhã nhếch môi cười nhẹ.
Có lẽ cô không biết rằng, lời nói vô tình này đã khiến cho bữa cơm nhà cô thường xuyên có thêm hai phần ăn, lâu lâu là ba phần.
Bữa cơm diễn ra rất hòa thuận, vui vẻ. Nhà vốn chỉ có hai bà cháu Nhã, nay có thêm hai cô bạn đến chơi, đặc biệt là Trúc Vy, đã khiến cho bà vui đến mức ăn đến tận hai chén cơm.
Nhìn bà trông rạng rỡ như thế, Nhã cảm thấy hối hận vì đã không dẫn bạn qua chơi sớm hơn. Không phải vì cô cảm thấy xấu hổ về gia cảnh của mình. Nhà mình tuy không bằng những bạn khác, nhưng mà ít ra đồng tiền mà cha mẹ cô kiếm được đều là mồ hôi nước mắt và không hề lừa gạt hay trộm cướp từ ai. Thế thì sao cô lại phải tự ái chứ? Tự hào còn không kịp nữa là.
Chỉ là, cô ngại bà lớn tuổi, sợ làm phiền đến bà, vậy nên cô cũng không dám đưa bạn về nhà. Nhưng nay thấy bà như vậy, cô thầm nghĩ rằng sẽ rủ hai người bạn này đến chơi thường xuyên để bầu bạn với bà.
Ăn cơm no nê, Vy và Nghi chào tạm biệt hai bà cháu, ra cửa về nhà. Nhã dìu bà vô phòng rồi chạy vội ra ngoài, nắm lấy tay của Nghi. Kéo tay bạn tỏ ý có chuyện muốn nói, Nghi dừng lại và tò mò nhìn Thanh Nhã.
Nhã nhanh chóng cất lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3643385/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.