Thời gian trôi qua thật nhanh. Năm này qua năm khác, như một cái vòi nước không thể vặn chặt, nó cứ chảy ào ào mà không thể khóa lại, bất lực và đầy tiếc nuối.
Nhiều người cảm thấy sau tuổi hai mươi lăm, tốc độ dòng chảy của thời gian dần tăng lên, và Hứa Nam Hành cũng nghĩ như vậy. Cảm giác như sau tuổi hai mươi lăm, tuần này nối tiếp tuần kia. Luôn có cảm giác như hôm qua vừa họp nhóm vào thứ Hai, hôm nay lại họp lần nữa.
Tháng Mười bởi vì có bảy ngày nghỉ Quốc khánh, nên tháng Mười Một đến rất nhanh. Học sinh khối 10 và 11 rất hào hứng với hội thao mùa thu, Hứa Nam Hành sau khi tan học cầm theo bài kiểm tra và tài liệu học tập từ lớp bước ra, gặp cô Tô Vũ của lớp A14 vừa tan học ở hành lang.
Cô Tô cười với anh: "Này, vừa rồi lớp tôi còn nói, nói lớp A15 của anh có mấy cậu cao gần mét tám, thi nhảy cao hay nhảy xa vậy?"
Hứa Nam Hành suy nghĩ một chút: "À, đăng ký hội thao đúng không, tôi vừa nổi giận trong lớp, chắc đợi tôi đi xa rồi mấy đứa mới bắt đầu ầm ĩ đây."
Tô Vũ mím môi, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Hôm nay tiết thể dục giữa giờ không phải tập thể dục, các lớp dùng thời gian này để hoàn thành việc đăng ký tham gia hội thao. Các thầy cô cũng có thi đấu, riêng Hứa Nam Hành, Đới Kỷ Miên đã nhanh tay trao cho anh suất chạy 3000 mét của lớp A11 rồi. Đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nam-tay-tang/3601291/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.