Hứa Nam Hành thở ra, rồi lại hít vào.
Được rồi, không sao, anh tự an ủi mình, chỉ là một lần chạm mắt giữa người với người, giống như khi bất ngờ nhìn thẳng vào mắt người khác trên đường phố mà thôi.
— Vậy mà mình lại đứng đó nhìn hắn làm gì chứ! Hứa Nam Hành nghiến chặt răng, tự hỏi, sao mà giống như đang chia tay với người yêu, lưu luyến không rời vậy.
Anh không phải là người nhạy cảm, nhưng dù không nhạy cảm cũng có thể cảm nhận được, vừa rồi chắc chắn có điều gì đó khác thường. Hứa Nam Hành chưa từng có kinh nghiệm tương tự, những cảm xúc mơ hồ này đối với anh quá xa lạ, xa lạ đến mức hơi đáng sợ.
Là một giáo viên nhân dân, trong các khóa đào tạo khi mới vào trường chính ở Bắc Kinh, có một nội dung đào tạo rất quan trọng, đó là về việc học sinh yêu sớm.
Lúc này, trong đầu anh hiện lên hình ảnh của bài giảng PowerPoint về "cách phát hiện học sinh yêu sớm", từ những chi tiết nhỏ nào để quan sát hành vi yêu sớm của học sinh... Lúc đó, giáo viên đã tạo ra một đoạn phim hoạt hình ngắn, với hai nhân vật hoạt hình, một học sinh đứng ở hành lang tòa nhà dạy học vẫy tay, học sinh còn lại đứng dưới sân, mỉm cười ngước nhìn lên và vẫy tay đáp lại.
Anh tạm dừng lại, ngồi xuống rót một tách cà phê.
Người ngồi trong xe cũng không khá hơn, Phương Thức Du đóng cửa xe, phải bấm đến hai lần mới khởi động được xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nam-tay-tang/3601266/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.