Ngày cuối tuần đầu tiên của đợt dạy học tình nguyện, Hứa Nam Hành ngủ đến tận 1 giờ 15 phút chiều. Mẹ anh gọi đến năm cuộc điện thoại, gửi ba tin nhắn thoại dài 60 giây. Điều này khiến Hứa Nam Hành vừa nhìn thấy điện thoại là tỉnh dậy ngay lập tức, giật mình dậy thật nhanh, suýt nữa thì tối sầm mặt mày.
Anh vội vàng gọi lại cho mẹ.
"Suýt nữa mẹ đã báo công an đấy!" Mẹ anh tức giận nói trong điện thoại. "Hứa Nam Hành! Con không nghe điện thoại thì gửi lại điện thoại về Bắc Kinh cho mẹ! Cách xa ba nghìn cây số mà con không nghe điện thoại, có biết làm mẹ sợ thế nào không!"
Hứa Nam Hành gãi đầu: "Mẹ, con đang ngủ mà..."
"Con không đi dạy à?!"
"Hôm nay là thứ Bảy mà mẹ."
Rõ ràng, giọng mẹ anh càng trở nên nghiêm khắc hơn: "Thứ Bảy lớp 9 không học thêm à?!"
"Dạ?" Hứa Nam Hành nhíu mày.
Hình như... cũng có lý nhỉ? Lúc này anh hoàn toàn tỉnh táo, bị mẹ nhắc nhở.
Tất nhiên, mẹ anh hỏi như vậy là vì khi Hứa Nam Hành học lớp 9 chưa có quy định không được dạy học thêm. Sau này Hứa Nam Hành tốt nghiệp rồi mẹ anh không quan tâm đến chính sách giáo dục nữa, nên tự nhiên mới hỏi vậy.
"Dạ cái gì mà dạ." Mẹ nói, "Mẹ gọi con để nói là sáng nay chị Nhiễm Phi của con sinh em bé rồi, nhớ gửi tin nhắn chúc mừng chị qua WeChat đấy."
Nhiễm Phi là con gái của dì cả của Hứa Nam Hành, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nam-tay-tang/3601254/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.