Cũng may là trong phòng không có camera, nếu không thì bình luận chắc chắn đã nhiều đến tràn cả màn hình.
Đường Chi đứng im tại chỗ, có chút xấu hổ mà giải thích: "Nếu tôi nói tôi không cẩn thận, anh có thể chấp nhận lời giải thích này không."
Giang Chi rũ mắt xuống, đôi mắt đen sâu thẳm dưới hàng mi dài, giọng điệu lạnh lùng: "Thật là khéo, vậy mà lại ngã lên người tôi?"
"Này, không phải là trùng hợp sao!" Đường Chi xấu hổ nói, "Hay là, anh lại đụng lại đi?"
Cô cũng biết đề nghị của mình có chút thiệt thòi cho Giang Chi.
Vẻ giễu cợt trong mắt anh càng sâu, hiển nhiên anh không có ý muốn nói với cô, anh cúi người nhặt máy sấy tóc trên mặt đất lên.
Đường Chi dừng lại, đang nghĩ xem nên giải thích như thế nào, lại đột nhiên nhớ tới mình là người yêu của anh, là người rất yêu Giang Chi.
Hình tượng bạn gái không thể suy sụp, Đường Chi lập tức trở nên tự tin: "Em là bạn gái của anh, ngã vào người anh thì có làm sao? Nếu sau này chúng ta kết hôn, không chỉ có thể ngã vào người anh mà còn có thể cũng ôm anh nữa!"
Nghe vậy, động tác cúi người của Giang Chi dừng lại.
Sau đó anh cầm máy sấy tóc lên, bật công tắc, giọng nói lạnh lùng bị gió thoáng qua, mơ hồ phát ra.
"Đường Chi, tôi đã nói rồi, tôi sẽ không yêu cô."
Những lời này không có chút lực sát thương nào đối với Đường Chi.
"Không yêu thì không yêu."
Cô giọng điệu nghiêm nghị, nhưng giọng nói càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dinh-luu-chua-chia-tay-toi/1029032/chuong-2.html