Lục nhị lang Lục Hiển không lên tiếng phát biểu, chỉ nhìn bọn họ thảo luận chuyện Chu Tử Ba có nên đi hay không. nếu Chu Tử Ba là đệ tử kiêm con nuôi của danh sĩ Chu Đàm đứng đầu hàn môn, điều đó có nghĩa nàng có để danh vọng, muốn hàn môn tài trợ, xuất binh khí hay góp lương thực đều được. Hơn nữa với việc làm của Chu Tử Ba trong nửa năm qua khi đến Kiến Nghiệp, có thể thấy rõ năng lực làm việc của nàng rất thích đáng.
Điều không hay là, Chu Tử Ba ốm yếu lắm bệnh, không chịu nổi đường xá xa xôi.
Sứ thần Bắc quốc liên thủ với đoàn thể ích lợi ở Kiến Nghiệp, canh chừng Trần vương chằm chặp, sau khi Chu Tử Ba dẫn người rời khỏi Kiến Nghiệp, liệu có thể tránh được đối phương truy sát hay không.
Chu Dương Linh im lặng nghe mọi người nêu ra nghi ngờ, đợi bọn họ dứt lời, nàng mới mở miệng, giọng ôn tồn: “Các vị yên tâm. Tuy ta ốm yếu, nhưng chỉ là bệnh từ trong bụng mẹ, chỉ bị mấy bệnh vặt, không ảnh hưởng đến đại sự, dù đi đường xa cũng không sao.”
“Ắt sẽ có truy sát. Nhưng kẻ truy sát là ai thì chưa biết. Chỉ cần công tử giúp ta, có khi ta còn giúp ngược lại công tử, đoán được đối thủ cho công tử thì sao?”
Tốc độ nói của Chu Tử Ba đều đều, lời lẽ thẳng thắn. Ở bên cạnh nàng, hai mắt Trần vương điện hạ sáng lên, nhìn nàng chăm chú, hoàn toàn quên khuấy những người khác.
Lục Hiển trầm mặc lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/2107019/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.