Giọt sương đêm đọng trên cỏ linh chi.
Đèn lồng và chuông gió va chạm vào nhau, sương mù lại giăng khắp bốn phía, đất trời ngoài khung cửa như được bao phủ trong làn hơi nước, một lớp màn bạc rũ xuống nơi bậc thềm. Gió thổi làn váy nữ lang bồng bềnh, như những cánh hoa chồng lên nhau, nàng đứng trước bàn trang điểm cắm hoa, vẩy nước. Dưới ánh đèn cam đỏ, được đôi bàn tay khéo léo của nàng chăm sóc, nhánh hoa bung cánh nở rộ, kiều diễm mỹ miều. Đây chính là nhánh “Nương Tử Ồn Ào” mà hôm đó Lục Quân tiện tay ném cho nàng. La Linh Dư không vứt hoa đi, trái lại còn cắm vào bình, hết lòng chăm sóc.
Bông hoa nở rộ, mỹ nhân đứng sau hoa. La Linh Dư dặn dò thị nữ Linh Ngọc, vừa nghĩ vừa nói: “Lấy bầu rượu ngày trước Giang nữ lang tặng ra đây, cho thêm ít hoa lộ vào trong rượu, rưới thêm ít nước đá, dùng cách điều chế mà ngày trước ta giao cho ngươi. Trời càng lúc càng nóng, đêm hè mà uống rượu hải đường hoa lộ, cũng là một chuyện rất tao nhã.”
“Bẻ tàu chuối trong sân rồi cắt nhỏ ra, ghép lại làm chiếu. Như vậy nằm lên cũng mát hơn.”
“Cỏ lan chi có bị héo không? Lấy giấy bút ra đây, ta muốn làm lịch thời tiết thời vụ, dựa theo đó để điều chỉnh là được.”
Những chuyện khuê các bình thường đều là thú vui tao nhã. Chỉ có quý nữ sĩ tộc mới nhàn rỗi trồng hoa hứng sương, ngắt lá nấu rượu.
La Linh Dư đang chăm hoa thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/2107002/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.