Mỗi khi Lục Hiển nằm mơ dậy, cứ đến ngày tiếp theo là cơ thể lại khó chịu. Mức độ khó chịu dựa vào nội dung dài ngắn trong mơ. Mới đầu khi Lục nhị lang vừa nằm mơ, nếu không phải lên cơn sốt thì cũng là bệnh nặng, nhưng có lẽ bây giờ cơ thể hắn đã thích nghi được rồi, nên ngoại trừ đầu đau như búa bổ, tinh thần rũ rượi ra, thì không có gì quá đáng ngại. 
Lần này, giấc mơ đêm trước khiến Lục nhị lang khó hiểu, tim đập rộn ràng, thế là hôm sau Lục nhị lang xin nghỉ làm, ở nhà nghỉ ngơi. 
Lục Hiển nghĩ đến giấc mơ trước đó, càng nghĩ càng thấy sai sai, cảm thấy hình như mình đã nghĩ sai về điều gì đấy. Tới gần trưa, Lục tam lang hiếm khi về phủ sớm một chuyện. Khi nghe báo tam đệ đã về, tuy mình còn chưa rõ về giấc mơ của mình, nhưng Lục Hiển vẫn đi tìm Lục Quân —— có lẽ phản ứng của Lục Quân có thể nói cho hắn biết vài điều chăng? 
Đến viện của Lục Quân, còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi, Lục Hiển nhìn thấy đôi nam nữ đang đứng trước hiên nói chuyện. Đứng ở cửa tròn trong viện, bóng cây hắt xuống mặt đất, ánh sáng trắng xóa dao động ngỡ như mưa rơi, nhị lang Lục gia Lục Hiển đứng sau cây, có phần ngẩn ngơ —— 
Dưới bóng mát ngoài hiên, nữ lang ngồi trên lan can, môi mím khẽ, vùi mặt vào giữa hai cánh tay. Với người bình thường thì đấy chỉ là tư thế thanh nhã đơn thuần. Nhưng nàng nhíu mày, sắc mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/2106995/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.